Tuesday, May 16, 2017

Chừng Nào Tình Phôi Pha


Trăng xưa vàng mênh mông
Rồi trăng cũng phai màu
Em nay về nơi đâu?
Đầy trời thu úa lá
Tiễn người qua bến vắng
Trắng mây trời quan san
Dấu buồn in khóe mắt
Sầu nào bằng chia ly…

Xưa em còn ngây thơ
Chiều tan lớp em về
Ta theo người bơ vơ
Lặng thầm đâu dám nói
Nỗi niềm ai có biết
Nắng vương màu tương tư
Lá vàng theo gió cuốn
Ngậm ngùi hoài trang thư…

Xưa mong tình lên khơi
Tầm xuân biếc xanh màu
Ai hay trời mưa ngâu
Đầu ghềnh mơ cuối bến
Ngõ về ngang trống vắng
Dấu xưa chừng đâu đây
Đường chiều in bóng chiếc
Chừng nào tình phôi pha…

PHAN MẠNH THU



7 comments:

  1. Bài thơ hay quá chị ơi. Em cảm ơn chị đã đăng bài cho mọi người cùng thưởng thức nha. Em chúc chị một ngày thật vui nha.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn Ly Ly Nguyễn. Chúc em ngày càng có thêm nhiều thơ hay

      Delete
  2. Thơ Phan Manh Thu tuyệt lắm Chúc mừng

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn Phong Nguyễn nhiều. Chúc vui bạn nhé.

      Delete
  3. Xưa em còn ngây thơ
    Chiều tan lớp em về
    Ta theo người bơ vơ
    Lặng thầm đâu dám nói. 4 câu thơ này đúng là đang diễn tả lúc anh còn nhỏ nhút nhát gặp gái run cầm cập nói không được gì cả Hahaha. Cảm ơn em PM Thu đã cho anh nhớ lại thời niên thiếu nhát gái.
    [img]https://phuongnam885.files.wordpress.com/2011/01/nhat-gai.jpg[/img]

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em nhớ có lần đọc được những lời tâm sự của nhạc sĩ Đài Phương Trang, ông kể thời trẻ ông rất nhát gái, đi hát nơi nào có con gái là ông không đàn hát được, nên ông lấy tên là Đàn Phương Trai, một người bạn của ông bảo đảo ngược lại nghe hay hơn, ông đồng ý với bạn nên mới có tên Đài Phương Trang. Bữa nay em mới biết có hội nhát gái, nhưng xem ra anh Hải chưa nhát gái bằng ông nhạc sĩ ấy đâu...

      Delete
  4. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete