Tuesday, June 16, 2015

Buồn xưa


Vườn hoa xuân đã phai màu lá
Ngồi đây bên ghế đá công viên
Trỗng xa xa dốc mòn năm tháng
Nhớ em lòng xót xa tận cùng

Ôi , mắt môi nào từ thuở ấy
Mỗi sớm hạ về ta ngắm nàng
Môi nào cười nét mày chan chứa
Ước mơ đời hạnh phúc ngập tràn

Tình nhân hỡi, bây giờ nơi đâu
Vùng thương cũ có còn thấy nhau
Vòng tay hờ hững một nỗi nhớ
Qua bến mơ lòng vẫn đớn đau

Vườn hoa xuân lạc cõi nghìn sau
Rũ mòn xác thân bạc tóc đầu
Từ trăm năm ta giữ em lại
Trong một ước mơ đã thật lâu

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
6.2015

1 comment:

  1. Không nhớ được từ lúc nào tôi đã quen biết Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp. Chỉ biết biệt tài làm thơ của anh có một không hai. Tôi không đủ trình độ để bình thơ của anh nhưng cảm nhận chân thật: Thơ anh chất chứa đầy cảm súc, đầy lãng mạn và đặc biệt đầy mỹ từ và thật gần gũi với âm nhạc. Tôi đã phổ khá nhiều nhạc phẩm mà gần như bài nào cũng có cảm giác ưng ý "mèo khen mèo dài đuôi". Ngoài ra Nguyễn Chí Hiệp còn sáng tác những bài thơ thuận ngịch đọc có nghĩa là đọc xuôi, đọc ngược vẫn là thơ và vẫn có ý nghĩa và thật tình những bài thơ như vậy phải là những tuyệt tác phẩm để lại cho nhân thế. Cảm ơn bạn và cũng xin hân hạnh giới thiệu lại với toàn thể thành viên: Thi sĩ ĐÔNG HÒA / NGUYỄN CHÍ HIỆP
    [img]http://vanvat.net/hinhanh/anhto/14826hinh-anh-hoa-hong-vang.jpg[/img]

    ReplyDelete