Giáng Sinh lần nữa con chẳng về
heo hút niềm thương, buốt não nề
buồn rơi năm tháng vào mộng lẻ
lạc nẻo chiêm bao, giấc ê chề
Giáng Sinh nhìn lại, kẻ bôn ba
nghìn lối chân đau cuối miền xa
thân còm khập khiễng, mưa gió lả
bước nhòa lệ mắt, nhớ quê nhà
Giáng Sinh thuở ấy đã muộn chiều
mồ cha lạnh cỏ, cõi đìu hiu
chim trời viễn xứ, bao nhiêu hứa?
đã lỡ thiên thu mỗi tiêu điều
Giáng Sinh già cỗi, mẹ chờ mong
vai gầy sạm nắng, lệ thành dòng
ai hát ầu ơ, đêm quạnh vắng
võng nhớ đong đưa, đớn đau lòng
Giáng Sinh lạ bước, gánh thêm sầu
chôn tàn tiếc hối sẽ về đâu
mẹ chờ thương hỏi, ngần bụi cát
cha đón đong đầy, đẫm hạt ngâu
Giáng Sinh mấy tuổi, bạc hoàng hôn
một đóa xanh xao gửi vào hồn
gối trăng khuya khoắt, sầu gõ cửa
đập vỡ vào tim tiếng dập dồn
Giáng Sinh tháng chạp đã mấy mùa
năm mươi năm khảy, phím đàn khua
lời ca tróc lở, dây bung rối
trên vóc thân gầy những già nua...
Trường Đinh
UK, sương mù già 2025
