Mưa nhẹ rơi, tóc nghiêng bờ vai mỏng
em nhớ Người ngỡ như ngày hôm qua
Ánh trăng soi, lẻ loi nhìn chiếc bóng
con nước buồn, mằn mặn hạt phù sa
Anh bỏ quê, lạc loài miền xa xứ
tiếng ru hời, ai còn nhớ quê hương
Dĩ vãng xưa vẫn trắng hồng hoa sứ
những hàng dừa, những giàn bí yêu thương
Thuở hôm nào, đôi chân trần anh bước
dắt dìu em trên bến chợ mùa đông
Ai cứ khen, áo bà ba tha thướt
mượt mà thương, âu yếm gởi vào lòng
Bếp lửa hồng, tay nắm tay sưởi ấm
chiều đậm đà, khô mắm và canh rau
Bước dãi dầu mà thương anh nhiều lắm
nhìn đất trời, nỗi nhớ vàng hoa cau
Sẽ bao giờ, bóng Người xưa trở lại
cho mùa xuân có chim én dịu dàng
Bông súng tím, bữa cơm chiều nhớ mãi
lệ sum vầy nào có phải muộn màng
Dấu chân đi như bếp chiều nguội lạnh
ngọn nến buồn soi bóng nhỏ lung linh
Lời mẹ ru, gió đêm về hiu quạnh
anh đi xa có nhớ quê hương mình
Trường Đinh
UK, sương mù già 2025