Saturday, November 11, 2017

BÊN KHUNG CỬA

BÊN KHUNG CỬA
Em bỏ cuộc đời qua khung cửa
Mấy vạn ngày dài theo gió bay đi
Lật bàn tay
Có còn gì để nắm
Góc âm thầm
Nhoi nhói lời thơ đau.
Em sinh ra
Ngày hôm ấy mưa sầu
Bên khung cửa
Người nhìn nhau bỡ ngỡ
Chạm thiên thu
Một hơi thở. Cũng xong!
Em sinh ra
Phải ngày ấy mưa hồng
Ai hoan hỉ
Ai giật mình hốt hoảng
Tiếng khóc-cười
Đuổi bắt mấy chục vạn ngày trôi
Có một hôm
Em lững thững vào đời
Bên khung cửa
Mây chiều loang phố nhỏ
Nắng lạnh dần
Khung cửa lạnh đơn côi
Cuộc đời trôi mất rồi
Bên khung cửa
Giọt mưa chưa chạm đất
Em thẫn thờ
Ừ, còn gì nữa vấn vương...
Triều Âm
171111

1 comment:

  1. ghé thăm anh Nguyên Châu. thơ trầm tư đẹp... những chiều vui vui nhiều.

    ReplyDelete