Thursday, September 22, 2016

Một Chút Thu


 Chiều hôm qua lang thang trên đường
Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương
Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương .....


Mùa thu là mùa của những xúc cảm. Thu về bỗng thấy mình thật lạ, thấy mình lãng mạn hơn, xao xuyến với những nỗi niềm, những tâm trạng...thật khó tả. Nhưng đâu đó vẫn còn nỗi buồn, một nỗi buồn mà chính mình cũng không hiểu nổi. Có lẽ, mình sợ thu đi, vội vã. Lớn hơn một chút, thấy nuối tiếc nhiều hơn. Lớn hơn một chút nữa thấy thời gian trôi nhanh hơn. Nhiều khi ước dòng thời gian trôi chậm lại, để mọi thứ quanh mình đừng quá đổi thay, để yêu thương cứ mãi đong đầy như thế. Cũng thấy thời gian quá ngắn ngủi để có thể bày tỏ hết những yêu thương, để có thể sống cho quá khứ, cho hiện tại, cho mai sau thật trọn vẹn.

Ngoài kia cuộc sống xô bồ, lại muốn thật chậm, thật chậm để ngắm những giọt sương mai trên lá cỏ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo, ngân nga giữa hát giữa khoảng trời đầy nắng và gió. Để thấy được cuộc sống yên bình biết bao

Nhận ra rằng mình vẫn mộng mơ quá! Mải mê với những nghĩ suy về cuộc sống bình lặng quá đỗi. Cuộc sống không có những toan tính, cũng chẳng có những tham vọng, chỉ muốn được là mình thế thôi, chỉ muốn nhỏ bé và bình lặng thế thôi. Để có thể được cười, được khóc, được sống với những cảm xúc của mình, được tô vẽ cho những giấc mơ thật bình dị và giấc mơ ấy sẽ trở thành hiện thực nhờ phép màu diệu kỳ của trái tim.

Cuộc sống hiện tại, có những nỗi buồn không thể tránh khỏi, cũng không thiếu những lần nước mắt mình tuôn rơi, tim quặn đau. Nhưng lại thấy  thật giàu có khi mang trong mình thật nhiều cảm xúc, trái tim vẫn rung lên với thật nhiều những cung bậc. Ai đó sẽ nói mình ngốc nhưng sẽ có lúc  họ ước được ngốc nghếch như thế, ngốc nghếch để thấy cuộc sống đẹp hơn. Vì rằng cuộc sống là những trải nghiệm của những cung bậc cảm xúc, dù có ra sao, dù có bất cứ chuyện gì cũng không hề muốn trái tim mình chai sạn đi, tuyệt nhiên không phải yếu đuối mà là để bản thân được sống với cảm xúc thật. để trái tim được đập theo đúng nhịp của nó. Một trái tim như vậy, sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc trọn vẹn.

Đôi lúc ngồi cười vu vơ, đôi lúc cũng lại buồn vu vơ, có cả lúc òa khóc khi niềm hạnh phúc ngập tràn trong trái tim, cũng có  có cả khi cảm nhận nỗi đau quặn thắt, tưởng như mọi thứ cứ thể chết lặng và chẳng thể nào có thể cười được nữa. Những lúc như vậy, lý trí và những yêu thương bình dị khác sẽ giúp ta đứng lên và sống vui hơn.

Lớn hơn một chút, một chút nữa, ta học cách sống cho bản thân mình, sống vì những người ta yêu thương, vì những người xứng đáng. Vẫn sống với cảm xúc của mình, nhưng không còn quá nuông chiều nó, có đôi lúc vẫn cần phải nghiêm khắc với bản thân, với những cảm xúc khiến ta bi lụy. Và chọn cách sống khiến mình vui hơn, bằng cách này hay cách khác, vẫn mong muốn một cuộc sống yên bình.

Một ngày làm việc mệt nhoài, tự thưởng cho mình những giây phút lặng yên ngồi bên cửa sổ, nhìn gió thổi những chiếc là vàng bay, vẫn ca khúc quên thuộc "Có phải em mùa thu Hà Nội" mỗi lần đi dạo quanh vườn sau nhà một mình, rồi cũng ngân nga hát.


6 comments:

  1. Nhớ quá, yêu mùa thu đến nao lòng. Sao vậy nhỉ củng đã ở mùa thu Hà Nội được bao lâu đâu sao mà nhớ quá.
    Chắc không phải ngẫu nhiên mà tác giả nghe bài'Có phải em mùa thu Hà Nôi' ít nhiều thì cũng có thể tác giả cũng có thời để nhớ, để quyến luyến?

    ReplyDelete
  2. Thu quyến rũ, Thu nồng nàn, êm ả, thanh bình. Thu lặng lẽ đùa vui cùng những chiếc lá vàng rơi lả tả, Thu sưởi ấm lòng người bằng khí trời ấm áp, những cơn gió vô tình cũng chỉ khe khẽ lướt ngang không đủ để đánh thức cái cảm giác ngây ngất lòng người trước thu. Thu buồn, lãng mạn, tôi yêu Thu..

    Cám ơn Bác Từ đã ơi ới ngày đầu thu để đánh thức lòng người cảm xúc thu...

    ReplyDelete
  3. 02 bài nhạc 01 cũ, 01 mới đều là tuyệt tác phảm về mùa Thu đã đi vào lòng thính giả. Cảm ơn Bác Từ đã post cho thưởng thức và cảm ơn design cách post MP3 chèn trong minh họa thật tuyệt đẹp. Sẽ thử nếu làm được và post hướng dẫn cho thành viên CLB. Riêng hai bạn Hoa Mặt Trời và Nguyễn Lân xin thành thật cảm ơn đã ghé cho cảm nhận. Xin hai bạn thuyờng xuyên hơn và nhất là ngoài chỉ comment với bác Từ xin đừng ngại comments với những người khác. Xin cảm ơn hai bạn thật nhiều và chúc ngày mới đầy an vui.
    [img]http://vietdex.net/wp-content/uploads/2015/09/48c458a1e277c1b77166c094bb1952ad.jpg[/img]

    ReplyDelete
  4. Mùa thu đầy cảm xúc... Cám ơn tác giả đã cho nghe lại những bài hát về mùa thu thật hay.
    [IMG]http://d4.violet.vn/uploads/blogs/1438/mua_h_ni.gif[/IMG]

    ReplyDelete
  5. Mùa thu lúc nào cũng đẹp và gợi nhiều cảm xúc. Cảm ơn đã cho thưởng thức.
    [img]http://tapchianhdep.com/wp-content/uploads/2015/04/hinh-nen-cac-loai-hoa-dep-nhat-cho-may-tinh-1-1024x640.jpeg[/img]

    ReplyDelete
  6. Mùa thu dẫu có quyến rũ , có đẹp tuyệt vời, có lãng mạn rồi sẽ đi qua. Những lá bàng đỏ rụng rơi như những giọt máu. Những chiếc lá tự hiến mình cho đất thêm mỡ màu, cho thân cây thêm nguồn dinh dưỡng, cuộc dâng hiến lặng thầm mà vô cùng ý nghĩa, cũng giống như sự hy sinh âm thầm của những người cha, người mẹ, vắt đến kiệt cùng sức lực của mình với mong ước dành cho con có cuộc sống tốt đẹp hơn! Cuộc chia ly của lá và cành rồi cũng sẽ qua đi để một ngày kia khi mùa xuân đến, sự sống lại hồi sinh. Mầm non nảy nở, lá lại xanh tươi và lại chờ cho đến mùa thu sau. Ôi đó là chuyện của cây và lá, còn với con người lại hoàn toàn khác, sau mỗi cuộc chia ly sẽ là mãi mãi. Ta sẽ không bao giờ còn gặp lại mẹ cha ta trên cõi đời này!

    ReplyDelete