Chiều bên nương, tiếng sáo buồn ai thổi
Mây xanh rêu, ngày tháng thuở hôm nào
Chiếc giường tre, lời ru êm mỗi tối
Mẹ cho con những ước mơ dạt dào
Mỗi từng đêm, nhớ thương Người ở lại
Vẫn sớm hôm, vẫn nương rẫy núi đồi
Gùi trên vai, Mẹ đứng chờ ai mãi
Đã bao ngày hạt nước rớt trên môi
Giữa núi rừng, tiếng ru hò Mẹ hát
Sắn ngô khoai, hạt muối mặn cõi lòng
Thương bàn tay Mẹ dãi dầu sây sát
Nắng sạm da, từng vết cứa muỗi mòng
Chiều hôm qua, Người đã xa khuất bóng
Về với rừng, Mẹ ngủ giấc triền miên
Đêm chưa tàn, ánh trăng còn soi mộng
Cánh chim bay, bụi cát dáng Mẹ hiền
Bên triền núi, bóng ai mượt mà gió
Tuổi mây trời, Mẹ địu đứa con thơ
Lá mưa rơi giữa đại ngàn hoa cỏ
Tóc Mẹ bay, thơm ngát buổi suơng mờ
Miền suối thác, con nước nào chảy mãi
Núi rừng xưa, ai cất bước sớm chiều
Biết tìm đâu ngày sum vầy trở lại
Nỗi muộn màng bờ bến nhớ... đìu hiu...
Trường Đinh
UK, sương mù già 2021
No comments:
Post a Comment