Em từ kiếp nào ta đã quen
Để bây giờ gặp nhau mỗi đêm
Khi em ngủ thì anh lại thức
Đợi chờ day dứt cả trái tim
Em từ phương trời xa vời vợi
Đón nắng hồng trong buổi sớm mai
Anh nằm đây trong căn gác nhỏ
Nhìn màn tối che trên phố dài
Em biết không ao ước ngày mai
Khi thức dậy thấy em nơi đó
Anh cầm cọ vẽ lên trang giấy
Hình dáng của em thật dịu dàng
Em ơi, nỗi nhớ đã ngập tràn
Bao nhiêu hy vọng vẫn chưa tan
Anh muốn tương lai từ phía trước
Có nhau dìu đi giữa trần gian...
Nguyễn Chí Hiệp
08.7.2019
No comments:
Post a Comment